SHARE

Có đời nào mà bồ bảo vợ rằng cuộc hôn nhân của hai vợ chồng không bao giờ so sánh được với tình yêu mấy năm thời đi học của họ.
Em và chồng lấy nhau sau khi anh ấy học xong đại học và đi làm được 3 năm. Ngày yêu nhau, em chẳng hề mảy may tìm hiểu xem trước đó anh đã yêu ai chưa, hay chuyện tình cảm như thế nào. Thấy anh tán tỉnh thế là cứ yêu thôi.

Lấy nhau về rồi anh rất hay quan tâm đến vợ, hỏi han chăm sóc mọi chuyện, ai nhìn vào cũng buông lời ghen tị rằng số em thật có phúc khi lấy được người chồng tốt bụng lại thành đạt như anh.

Em cũng nghĩ vậy cho đến khi mọi chuyện không ngờ đều vỡ nở ra hết. Anh nén qua lại với cô nhân viên làm thông dịch viên cho công ty của anh. Rồi sau này tìm hiểu em được biết đó là người yêu cũ đã yêu 3 năm của anh khi còn học đại học.

Vậy là lúc yêu em, anh vẫn không chia tay với cô ấy, cho đến khi khoảng cách quá xa xôi nên họ tạm xa nhau. Chuyện tình cảm cứ dùng dằng như vậy mãi cho tới tận bây giờ.

Khi em biết chuyện thì cô ta gửi cho e cả một lá thư với nội dung dài thế này:

“Chào em, người thế thân của chị!

Ảnh minh họa

Hẳn em sẽ ngạc nhiên lắm khi đọc những những dòng này của chị. Trước đây, chị và chồng em đã sống chung như vợ chồng và còn yêu nhau thắm thiết còn hơn cả em bây giờ. Dù em có bên anh ấy đến già đi chăng nữa thì cũng không bao giờ sánh được với tình yêu 1 tuần của bọn chị chứ nói gì đến tận 3 năm. Em chỉ là cái bóng vô hình tồn tại giữa hai bọn chị mà thôi.

Anh ấy tham lam lắm, chỉ muốn thêm vào chứ chẳng muốn bớt đi, chị hiểu điều này nên chị biết rằng anh ấy sẽ không bao giờ vì em mà từ bỏ chị. Còn chuyện vì chị mà có dám từ bỏ em hay không thì chị cũng không dám chắc được. Tin chị đi, chị còn hiểu anh ấy hơn cả bản thân mình nên chị hiểu được mọi điều anh ấy cần.

Còn em, em đã có được gì ngoài mấy năm yêu nhạt nhòa, cưới nhanh chóng rồi cũng uổng phí một thời thanh xuân và cuối cùng người chồng của mình lại nói vẫn còn yêu người cũ-là chị”.

Em đau điếng người, trái tim vỡ vụn nhức nhối, đau đến không thể thở nổi. Đôi chân run bước đi không vững, cảm giác lúc đó còn khốn khổ hơn cả cái chết. Cũng chỉ ước đây là chỉ là giấc mơ, hoặc được ngất đi và không bao giờ phải tỉnh lại nữa. Em không tưởng tượng nổi là bồ mà ngang nhiên nói vợ như thế.

Đọc xong, em không gửi thư lại, cũng không gọi điện, chỉ cười lạnh lùng: “Tiễn vong!”. Em không chấp nhận sự phản bội. Em không gay gắt tra vấn chồng, chỉ hỏi rằng sao anh không kể với em điều đó, sao nỡ làm tổn thương em đến vậy. Sau đó, em ly hôn, vứt bỏ lại mọi thứ em như đang chạy trốn điều gì khủng khiếp lắm.

1 năm sau khi tinh thần vực lại, em gặp được Phong người đã âm thầm bên em trong khoảng thời gian chồng em trai gái đến hiện tại. Anh luôn động viên và cho em lời khuyên trong mọi trường hợp. Anh cũng chính là sếp của em, chưa vợ và cực kỳ đứng đắn. Sự chân thành của anh đã đánh thức trái tim nguội lạnh trong em.

– Yêu anh, em không cần phải ghen tuông với bất cứ cô gái nào ngoài kia bởi anh chưa từng yêu ai, em là đầu tiên và chắc chắn là duy nhất.

– Em có gì đâu để anh thương em nhiều như vậy?

– Em không có gì cả, không mưu mô toan tính, không tham lam ghê gớm. Em rất dịu dàng và cương quyết. Đó là vũ khí lớn nhất của em để chinh phục trái tim anh. Anh thật may mắn vì có cơ hội được nói yêu em.

Chúng em đã đến với nhau như thế và quả thật đó mới đích thị là tình yêu. Em hoàn toàn được sống trong sự tôn trọng và hạnh phúc. Với người thứ 3, dù từng là gì đi nữa thì làm bồ đừng nên nói với vợ của người tình như vậy, bởi ai cũng cần được tôn trọng hạnh phúc của mình. Còn về người chồng cũ, nghe đâu anh ta và người đàn bà kia đã ly hôn sau 1 năm làm vợ chồng. Cảm ơn trời vì sau bao đau khổ tôi lại tìm được ánh sáng của cuộc đời.

Nguồn: Sưu tầm

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here